Edit: Duyên
"Đúng là điên rồi, toàn nói năng lung tung!" Quý mẫu nổi trận lôi đình, vội vàng đến an ủi Kiều Tân, lại thấy nhi tử không giống như đang đùa, đầu bà cũng đau theo.
Bà thật sự sợ Quý Hoài làm ra chuyện gì, trực tiếp bảo quản gia đưa Kiều Tân đến thôn trang gần đó, mà đấy còn không phải là trang trại của Quý gia, sợ Kiều Tân ảnh hưởng đến tâm trạng, hai người bình tĩnh lại.
Quý Hoài đi ra bến tàu một chuyến, về nhà không thấy Kiều Tân đâu, hỏi Quý mẫu cũng không nói.
Hắn không tìm được Kiều Tân cũng rất lo lắng.
"Khi nào con nghĩ thông suốt rồi thì hãy để Tiểu Tân về." mặt Quý mẫu sầm xuống rồi lại nói tiếp: “Con nói cái gì vậy? Thế mà con cũng nói ra được, đó không phải là con của con sao? Con nói cho mẫu thân nghe, tại sao không muốn để con bé sinh ra, con có chuyện gì giấu mẫu thân à?"
Nghĩ đến một khả năng nào đó, sắc mặt bà càng khó coi, giọng điệu nghiêm khắc: “Mẫu thân nói cho con biết, nhà chúng ta không có cái thứ đồ hư hỏng của nhà người ta, cưới về rồi để hậu viện không yên ổn. Đã cưới Tiểu Tân thì con hãy sống cho tốt, chuyện bên ngoài, có hay không con đều phải giải quyết cho mẫu thân, đừng để ai biết!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT