Edit: Trúc Linh
Lâm Tình đứng tại chỗ, vẻ mặt hơi mất tự nhiên: “Ngại quá, anh cứ để đó tôi giặt cho.”
Thật ra, từ tận đáy cô thấy rất ngại, từ lần trước bị bệnh phải ở lại đây mấy ngày thì đã gần nửa năm cô không qua đây rồi, cô vẫn xem mình là khách theo bản năng.
“Em tính toán mấy cái này với anh hả?” Quý Hoài nhìn cô cười, anh hạ thấp giọng xuống: “Đi ăn cơm đi.”
Tự dưng Lâm Tình cảm thấy anh rất dịu dàng, mọi xấu hổ giấu sâu bên trong không còn nữa, chưa kịp nói gì thì Tiểu Sâm Sâm đã chạy vào, cậu nhóc không nặng lắm cứ dùng sức nhào về hướng mẹ rồi ôm chân cô ý bảo cô bế.
“Mẹ ơi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT