Edit: Hiền
Ngoài cổng trường đông đúc người, cậu không dám kéo Quý Thi Thi, cứ thế theo sau cô bé chạy về khu nhà thuê. Chỉ khi đến nơi mới dám bước lên kéo tay cô, mặt đầy lo lắng hỏi: "Cậu sao vậy?"
"Buông ra." Không biết Quý Thi Thi lấy đâu ra sức lực, mạnh mẽ muốn giật tay cậu ra, giọng nghẹn ngào, âm thanh run rẩy.
"Cậu đừng khóc." Thấy Quý Thi Thi sắp khóc, Trần Thành cúi đầu dỗ dành: "Buổi sáng vẫn còn ổn mà, nếu đề khó thì mọi người đều như nhau..."
Cô bé bị cậu giữ tay lại, mạnh mẽ lắc đầu, rồi òa lên khóc, khóc rất thương tâm, cảm xúc gần như sụp đổ.
Trần Thành hoảng hốt, bình thường khi Quý Thi Thi thi không tốt thì tâm trạng cũng không ổn lắm, nhưng cô bé chưa bao giờ trút giận lên người khác, cũng chưa từng khóc, bây giờ bị sao thế này?
Nước mắt Quý Thi Thi tuôn trào, hai vai run rẩy, hít thở không thông, bật khóc như một đứa trẻ. Trần Thành không nhịn được đưa tay lau nước mắt cho cô bé, nhẹ giọng an ủi: "Không sao đâu, thi xong rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play