Ứng Tiểu Mãn cãi được một nửa, nhìn lại thì không thấy người cãi nhau với nàng đâu nữa. Nàng mờ mịt đi theo giáo úy cấm quân vài bước về phía Đại Lý tự: "Lý giáo úy, sao lại đưa tiền cho hắn. Chủ nhà bên kia không có lý."
"Trên đường có quá nhiều người, tiểu nương tử tranh chấp vài câu đã khiến rất nhiều người dừng chân rình coi. Đầu hẻm xa xa cũng có bóng người rình coi ẩn hiện. Không biết là người rảnh rỗi xem náo nhiệt hay là có mục đích khác, tóm lại, tốt nhất cứ cẩn thận.”
Hán tử họ Lý dẫn mười người, là giáo úy cấm quân phụ trách hộ vệ Ứng gia. "Ứng tiểu nương tử, hai tử sĩ Dư Khánh Lâu chạy ra đã từng thấy thân hình của ngươi, nghe qua giọng nói của ngươi. Đến nay vẫn còn bị đuổi bắt toàn thành, không biết trốn đi đâu. Ngươi ra ngoài phải cẩn thận."
Thật ra Ứng Tiểu Mãn không hiểu vì sao tử sĩ mà tửu lâu nuôi dưỡng lại để mắt tới mình. Nếu như Dư Khánh Lâu là nơi ở của gian tế Bắc Quốc ở kinh thành, lẽ ra chúng phải điều tra những chuyện quân sự trọng đại mới đúng? Chỉ vì một thỏi bạc phụ thân để lại mà theo dõi nàng không buông, Phương chưởng quỹ thiếu tiền như vậy sao?
"Cha ta hồi trẻ có thể từng là sơn tặc được triều đình chiêu an, nhưng sau này ông đã là lương dân, làm nghề săn bắn, tuyệt đối không liên quan gì đến gian tế." Nàng nghiêm túc giải thích.
Lý giáo úy cũng khẳng định Ứng gia và Bắc quốc không liên quan. Nhưng nhiều năm trước Phương chưởng quỹ quen biết Trang Cửu, đây là một đầu mối truy tra. Tất cả những người Phương chưởng quỹ quen biết đều phải truy tra.
"Yến Thiếu Khanh đang gấp rút thẩm vấn. Phương chưởng quỹ giao du với rất nhiều người trong kinh thành, mạng lưới rộng đến mức đáng kinh ngạc. Danh phận gian tế tiềm phục nhiều năm của ông ta gần như đã được xác định. Hiện quan nhân đang tìm cách moi lời khai từ ông ta để truy ra các gian tế khác trong kinh thành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT