Nhạn Nhị Lang ở dưới lầu có phát điên hay không, bề ngoài nhìn không ra, nhưng vành tai dưới mái tóc đen của Ứng Tiểu Mãn quả thực đỏ lên. Nàng vỗ vào tay hắn, cái tay vẫn còn đang thân mật nhéo mặt nàng.
"Đừng động tay động chân, thành thật một chút."
Cũng may, Yến Dung Thời đã nghe lời mà ngừng tay, nhẹ giọng dặn dò nàng chớ tùy ý đi lại, tự mình dẫn người đi các nơi trong tửu lâu điều tra. Để lại Ứng Tiểu Mãn nghỉ ngơi một mình ở các tử lầu ba, một hồi lâu, đưa tay sờ sờ gò má nóng lên của mình.
Đám người bên ngoài quán rượu càng tụ tập càng nhiều, mọi người nghị luận ầm ĩ. Không ngừng có người hiếu kỳ đi ngang qua gia nhập vây xem, cao giọng hỏi thăm: "Dư Khánh Lâu làm sao vậy? Phạm chuyện gì mà bị niêm phong thế?"
Có người cũng là người tốt tương tự cao giọng đáp: "Bị Nhạn Nhị Lang của Hưng Ninh Hầu phủ đánh phá tửu lâu, nói là muốn trút giận cho một tiểu nương tử!"
Đám người ầm ầm nghị luận: "Lại là Nhạn Nhị Lang à! Lần trước hắn bắt nạt một vị tiểu nương tử nhà lành bên đường, gây ra biết bao nhiêu sóng gió, vậy mà chưa được bao lâu lại đến đập phá tửu lâu. Quả nhiên là thiếu gia ăn chơi đệ nhất nổi tiếng ở kinh thành..." 
Chúng hào nô phủ Hưng Ninh Hầu mang đến không im lặng nữa. Hai nhà cùng nhau làm chuyện, dựa vào cái gì chỉ nghị luận một mình Nhị Lang nhà họ, còn một người kia thì lại im lặng lẩn đi? Thiên hạ nào có chuyện tốt  như vậy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play