Trong thời gian ngắn ngủi chờ giờ lành tới, tiền viện dần dần truyền đến ti trúc nhạc âm.
Vui sướng kích động, phụ mẫu kích động khó nén đau buồn, trốn vào góc lặng lẽ lau nước mắt.
A Chức không hiểu vì sao nghĩa mẫu khóc, nhón chân lau đi nước mắt nghĩa mẫu, lại sôi nổi ngồi xuống bên cạnh Ứng Tiểu Mãn: "A tỷ, lát nữa muội sẽ đi theo tỷ đến nhà Thất ca sao? Rải giường xong, muội còn có thể ăn táo tơ vàng ngọt chứ?"
Ứng Tiểu Mãn kéo tay A Chức, véo mũi nhỏ một cái: “Đương nhiên là muội đi với ta. Chờ rắc xong, muội lên giường lăn hai vòng. Trên giường không chỉ có táo ngọt mà còn có rất nhiều hạt sen và nhãn, muội có thích sờ bao nhiêu thì sờ bấy nhiêu, sờ đến tay thì mang đi hết."
A Chức rất hưng phấn, xoa xoa tay, quả thực không kịp đợi đã lập tức muốn đến nhà Thất ca mò táo quế viên ngọt.
Ánh nắng ngoài cửa sổ chậm rãi di chuyển. Phòng đợi giá hỉ yên tĩnh, càng làm nổi bật cái ồn ào náo nhiệt của tiền viện.
Không biết đã chờ bao lâu, phía tiền viện ầm ầm vang lên một trận cười hô to: "Giờ lành đến rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play