Sáng nay, tiệm thịt dê của Ứng Tiểu Mãn đón một người quen cũ đã lâu không gặp.
Nhạn Nhị Lang đi một mình, từ phía đường phố bước đến. Hắn đứng xa xa bên đường, ngẩng đầu nhìn tấm biển hiệu mới treo trên tiệm thịt.
Tấm giấy đỏ viết chữ của nàng trước đây đã được thay bằng tấm bảng hiệu do Yến Thất Lang viết. Năm chữ lớn “Hiệu thịt dê Ứng gia”, bút lực mạnh mẽ, nổi bật trên nền đen ánh vàng rực rỡ treo cao trên cửa tiệm.
Nhạn Nhị Lang ngắm một hồi rồi bước đến gần, cất tiếng nói: “Sắp làm thiếu khanh phu nhân rồi, sao vẫn còn phơi mặt ngoài phố làm ăn buôn bán thế này?”
“Liên quan gì đến ngươi.” Ứng Tiểu Mãn chẳng buồn ngẩng đầu: “Mua thịt thì xếp hàng, không mua thì đi sang bên kia mà đứng.”
Nhạn Nhị Lang vừa mở miệng đã bị nàng đẩy lùi tám trượng nhưng lại cảm thấy sự thân thuộc quen thuộc nào đó, hắn không những không giận mà còn bật cười. Hắn thật sự ngoan ngoãn xếp hàng mua thịt.
Đến lượt mình, hắn mở lời: “Cho năm cân thịt băm, băm thật nhỏ nhé. Nhanh thế đã định thân rồi à? Ta nhớ quan hệ giữa nàng và Thất Lang trước đây lúc tốt lúc xấu mà. Nàng lén vào Yến gia mấy lần, muốn lấy thứ đồ đó… hắn đã đưa cho nàng chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT