Trong cung, Lý Trạm bế tiểu Hoàng Đế lên, hành động trông rất tự nhiên.
Kỷ Khinh Chu đứng ở bên cạnh cũng lén lén liếc mắt nhìn, y nghĩ thầm trong lòng rằng khung cảnh này trông như "phụ từ tử hiếu" (*).
(*) Phụ từ tử hiếu: cha hiền con hiếu
Năm nay Lý Trạm hai mươi hai tuổi, nếu thành gia lập thất từ sớm thì có lẽ con cái cũng lớn bằng tiểu Hoàng Đế. Thế nhưng Kỷ Khinh Chu nhớ rằng, trong nguyên tác vị Nhiếp Chính Vương này luôn dốc lòng vào chuyện chính sự, dường như vẫn không chịu thành thân, nếu không trải qua đêm ấy ở Phụng Tiên các thì e rằng Kỷ Khinh Chu đã nghi ngờ phương diện nào đó của Lý Trạm không được ổn.
Nếu không thì một người muốn địa vị thì có địa vị, muốn dung mạo thì có dung mạo, hoàn hảo đến vậy thì sao mãi chưa thành thân được cơ chứ?
Lý Trạm nhìn thoáng qua, vô tình bắt gặp ánh nhìn của thiếu niên.
Thiếu niên rõ ràng sững sờ trong thoáng chốc, y vội vàng cúi đầu xuống không dám nhìn nữa.
"Nghe Lư tiên sinh bẩm báo, ngươi có ý phàn nàn về chuyện học hành của bệ hạ sao?" Nam nhân hỏi một cách bình thản.
Kỷ Khinh Chu ngẩn người một lát mới phát hiện người đó đang hỏi y, y vội đáp lời: "Lư tiên sinh tự có ý của Lư tiên sinh, lời nô tài chẳng qua chỉ là những câu xằng bậy, thỉnh Vương gia tha tội."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT