Cảnh quay kết thúc, đạo diễn Trương hô "cắt". Hai người được bao quanh bởi thiết bị quay phim vẫn còn chưa hoàn hồn. Từ Lạc Dương ngẩng đầu lên, nước mắt vẫn lăn dài trên cằm, hốc mắt vẫn còn đỏ hoe.
Diệp Thiểm Thiểm vẫn còn nhập tâm chưa thoát vai, nhíu mày nói, giọng vẫn còn mang theo sự trong trẻo và nhịp điệu của Kỷ Linh Vân, nhưng nội dung lại vô cùng sắc bén: "Đừng khóc nữa, nước mũi sắp chảy xuống rồi kìa."
Từ Lạc Dương giật mình, vội vàng đưa tay che mũi, mắt đỏ hoe nhìn Diệp Thiểm Thiểm rõ ràng đang rất ghét bỏ mình.
Diệp Thiểm Thiểm lau vết máu ở khóe miệng bằng mu bàn tay, đứng dậy, định phủi tuyết bám trên quần áo thì cảm thấy Từ Lạc Dương kéo tay áo rộng của cậu, nhỏ giọng gọi: "A Trác."
Diệp Thiểm Thiểm cúi xuống nhìn cậu ấy, trả lời rất tự nhiên: "Hoàng huynh, có chuyện gì?" Cậu đứng đó, gió thổi qua, cuốn theo tuyết nhân tạo trên mặt đất, một người ngồi một người đứng, cảnh tượng rất đẹp.
Nhận thấy Diệp Thiểm Thiểm vẫn chưa gọi mình là anh, Từ Lạc Dương thất vọng thở dài, sau đó đưa tay ra để Diệp Thiểm Thiểm kéo mình đứng dậy - bộ giáp trên người quá nặng, ảnh hưởng đến việc di chuyển.
Đạo diễn Trương đi tới, tắt loa nhỏ trên tay, đưa nước cho Diệp Thiểm Thiểm để cậu súc miệng, hương vị của túi máu giả quả thực không dễ chịu chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play