“Vừa rồi tôi không chú ý tới, ai mà biết được cậu lại ngồi chình ình ở đây như vậy chứ!”
Vương San San cố ý phản bác, giọng đầy vẻ kích động, sau đó nhanh chóng vẫy tay:
“Thôi, tôi không nói chuyện với cậu nữa. Tôi nghe nói Khương Thi Vân đã tỉnh rồi, tôi phải đến bệnh viện xem thử cô ta.”
Nói đến đây, cô ta cố ý dừng lại một chút, rồi tiếp tục buông lời như lơ đãng:
“Cậu nói xem, cô ta tỉnh lại rồi, chắc chắn sẽ biết ai đã hại cô ta đúng không? Đến lúc đó, tên xấu xa kia sẽ bị bắt! Loại người như hắn, chắc chắn sẽ phải ăn đạn thôi! ‘Phịch’ một tiếng, thế là xong đời!”
Nghe đến đó, sắc mặt Lưu Háo Tử càng thêm âm trầm, bực bội chất chồng. Hắn ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Vương San San, ánh mắt u ám đến mức khiến người ta lạnh sống lưng.
Hắn phải chết sao? Nếu đúng như vậy… trước khi chết, hắn có nên hưởng sướng một phen không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT