Vạn Túng thở dài, có chút bất đắc dĩ nhìn Lâm Đường Đường, từ trong túi móc ra một khăn giấy dúm dó đặt trước mặt cô.
“ Tôi chỉ là sợ cô đem gạo ăn hết thì sau này sẽ không thể sống thoải mái nữa, chúng tôi ăn cơm ngũ cốc không có sao cả, đều đã ăn quen rồi.”
“ Cô đã cho nhà chúng tôi rất nhiều đồ rồi, nếu như chúng tôi còn ăn lương thục của cô, đó cũng quá vong ơn phụ nghĩ rồi.”
Lâm Đường Đường cũng biết Vạn Túng vì cố kỵ nên mới để một mình cô ăn cơm tẻ, nhưng cô không chấp nhận!
Lâm Đường Đường đột nhiên đứng lên, trực tiếp đem tấm khăn giấy quăng xuống đất.
“ Cho nên mọi người nói chuyện không giữ lời gì cả! Rõ rằng hồi trưa còn nói tôi muốn như thế nào đều được, kết quả bây giờ lại không muốn đồ của tôi! Mọi người không ăn, tôi đây cũng không ăn!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT