Dương Hồng nhìn sắc mặt khó coi của đám người Giang Tiểu Nhã trong lòng liền cảm thấy vui vẻ. Trong lòng Dương Hồng không dễ chịu gì nhưng không biết phản bác ra sao, Lâm Đường Đường lại dễ như trở bàn tay mà xoay chuyển thế cục, Dương Hồng quả thật là bội phục muốn chết!
Giang Tiểu Nhã không còn lời gì để nói, nhưng cô ta cũng tức đến mức không muốn nói gì nữa, chỉ ngóng trông Lâm Đường Đường có thể đi nhanh một chút.
Lâm Đường Đường cũng không muốn khiêu khích mấy người bọn họ nữa. Cô chỉ thu dọn đệm chiếu của mình chờ chút nữa muốn mang đi cùng quạt điện với chăn.
“ Dương Hồng, tôi chỉ mang mấy thứ này đi còn những thứ khác cô xem thử xem coi có muốn cái nào hay không. Nếu như muốn giữ lại thứ gì mà mình thì cứ giữ, nếu như không có thì thôi, đến lúc đó giường tôi cô cứ dùng để để tạp vật cũng được.”
Ai cũng nghĩ Lâm Đường Đường sẽ hào phóng đến như thế.
Lúc trước đem phần cơm của mình phân cho Dương Hồng còn chưa nói, bây giờ muốn dọn đi rồi mà cư nhiên còn đem nhiều đồ nhiều mình lưu lại cho Dương Hồng.
Gì mà xà phòng, khăn lông, chậu rửa mặt, thậm chí ngay cả quần áo cô cũng bỏ toàn bộ! Những thứ này đều là nhu yếu phẩm để sinh hoạt đó!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT