Trong lòng Lâm Đường Đường cũng không thấy dễ chịu gì mấy.
Đến khi Vạn Túng đi đến bên cạnh cô, đột nhiên đưa cho cô một quả nho nhỏ đã được rửa sạch.
“ Đây là buổi sáng tôi lên núi hái được, đã rửa sạch, có thể trực tiếp ăn.”
Thời điểm Vạn Túng nói lời này còn cố ý xụ mặt, nhưng khi Lâm Đường Đường ngẩng đầu lên anh thì anh lại không được tự nhiên, lỗ tai cũng lén lút đỏ.
Cảm giác không thoải mái trong lòng Lâm Đường Đường giống như lập tức tiêu tán đi. Cô tò mò cầm lấy quả nho màu tím đen từ trong tay Vạn Túng, có chút kinh ngạc.
“ Trên núi có quả nho sao?”
Thần kỳ như thế sao? Cô còn cho rằng niên đại này sẽ không có thứ trái cây xa xỉ như quả nho đâu.
Vạn Túng nhìn khuôn mặt trắng noãn của Lâm Đường Đường dưới ánh mặt trời, thời điểm mở to đôi mắt đuôi mắt còn có chút phiếm hồng, trái tim trong lồng ngực lại lần nữa đạp kịch liệt lên.
Trong lòng anh giống như là đang có người gỗ trống, chấn động đến mức anh không còn nghe thấy nổi âm thanh nói chuyện của bản thân mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT