Vạn Túng bị nụ cười ngọt ngào của Lâm Đường Đường làm mềm nhũng.
“ Nếu như người tàn phế ở trên đời này đều xinh đẹp, thông minh như em, vậy thì thế giới này sẽ rất phát triển cho xem.”
“ Người ta thường nói người lười thường thông minh, rất nhiều đồ vật tiện lợi đều do người lười phát minh ra, những người suốt ngày chỉ biết trồng trọt như bọn anh cho dù có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được mấy thứ đó đây, đồ ngốc.”
Vạn Túng cười, cẩn thận giúp cô lau người, vừa cẩn thận dùng khăn ấm chườm lên những dấu vết mình lưu lại.
“ Chỗ này còn đau không?”
Lâm Đường Đường đặt tay lên vai Vạn Túng, cười tủm tỉm lắc đầu, cực kỳ ngoan ngoãn.
“ Không đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play