Tuy rằng giữa hai người từng có những lúc thân mật hơn thế cả trăm lần, nhưng nhị thiếu gia ôn tồn và kiên nhẫn thế này, lại còn trước mặt bao nhiêu người gần gũi với nàng như vậy, thì đây là lần đầu tiên.
Nam nhân cao lớn đứng phía sau nàng, trên người tỏa ra mùi hương mộc mạc và ấm áp, đó là mùi hương riêng thuộc về nhị thiếu gia — giống như hương vị rừng xanh sau cơn mưa, lại như sương sớm quanh quẩn trong vườn trà, vừa tươi mát lại vừa sâu lắng.
Mùi hương ấy, như là sự thân tình ngầm hiểu không nói thành lời giữa hai người họ, lặng lẽ lan tỏa trong không khí, khiến toàn thân Quan Nguyên nổi cả da gà.
Trong khoảnh khắc tinh tế đó, thời gian như ngừng trôi, mọi thứ xung quanh bỗng trở nên mờ nhạt và xa xôi, chỉ còn lại hai người họ, cùng với hương thơm êm dịu giữa không gian ấy, tạo nên một thế giới chân thật nhất.
“Giờ thì, thử viết một nét xem.”
Giọng nói trầm thấp, giàu từ tính của Đậu Chiếu kéo Quan Nguyên quay lại với hiện thực.
Mặt nàng bất giác đỏ ửng, chỉ đành hít sâu một hơi, cẩn thận ấn nhẹ đầu bút xuống, cảm nhận mực thấm chậm rãi trên giấy Tuyên Thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play