Cái đánh này chứa đầy lo lắng, phẫn nộ cùng ghen tức của hắn. Hắn ra tay rất mạnh, đến mức chính tay mình cũng thấy đau. Cũng may trên mông nàng nhiều thịt, mềm mại, nếu không chắc chắn sẽ bị thương.
Hắn cứ nghĩ một cái tát này xuống, Quan Nguyên nhất định sẽ òa khóc thành tiếng.
Nhưng không, nàng chỉ khẽ run lên một chút, ngoài ra không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Đậu Chiếu nhíu mày. Vốn hắn định để nàng khóc lóc cầu xin tha thứ, nhưng bây giờ nàng lại im lặng, hắn lại thấy khó xử. Chẳng lẽ lại tiếp tục đánh?
Nhìn bàn tay nóng rát của mình, hắn thật sự không thể ra tay tiếp, chỉ đành mang theo đầy bụng tức giận kéo nàng lại gần. Định quát cho nàng một trận, nhưng vừa cúi đầu nhìn, lại thấy Quan Nguyên cắn chặt môi, hai mắt đẫm lệ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch đầy đáng thương.
Nàng đang đau, chỉ là cố nhịn không khóc ra tiếng.
Hai mắt ngấn nước, môi run run, nàng trông giống hệt một con nai nhỏ bị thương: “Nhị thiếu gia, nếu ngài còn giận, cứ đánh thêm hai cái nữa đi, A Nguyên chịu được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT