Đoàn Đoàn thấy ông ấy vẫn luôn nở nụ cười, nên đã không câu nệ sợ hãi nữa, vui vẻ mỉm cười: "Vâng! Bá bá bế Đoàn Đoàn đi!"
Lý Viễn ôm Đoàn Đoàn ấm áp trong ngực mà trong lòng vô cùng thỏa mãn, thầm nghĩ nếu hai năm nữa Tuyết Trân sinh một hài tử thân sinh thì chắc cũng đáng yêu như tiểu tử này.
Đoàn Đoàn ngồi trong lòng huyện lệnh bá bá, thấy ông ấy mày râu hiền từ không hề hung dữ chút nào, bèn lớn gan lại gần tai Lý Viễn thì thầm: "Bá bá, Đoàn Đoàn nghe người ta nói huyện lệnh đại nhân đều rất hung dữ, nhưng Đoàn Đoàn thấy bá bá chẳng hung dữ chút nào!"
Lý Viễn nghe được giọng trẻ con mềm mại của cậu bé, thực sự cảm thấy tiểu này đáng yêu vô cùng, không nhịn được hôn lên khuôn mặt nhỏ của cậu bé.
Đoàn Đoàn chưa từng được bá bá hay thúc thúc nào lạ mặt hôn, nhất thời không kịp phản ứng mà ngây người ra, một lúc sau, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vùi đầu vào lòng Lý Viễn, giống như một chú chim cút nhỏ, giọng nói ấm ức truyền ra: "Bá bá hôn Đoàn Đoàn, có phải là thích Đoàn Đoàn không?"
Lý Viễn cười ha ha rồi nhìn Tần Tĩnh Trì nói: "Nhi tử của ngươi đúng là một bảo bối! Đáng yêu quá!"
Trong lòng Tần Tĩnh Trì đang lo lắng, nhưng khi nghe Lý Viễn nói vậy mới thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Gia cảnh không tốt, nên từ nhỏ nó đã hiểu chuyện và ngoan ngoãn."
Lý Viễn nghe xong, lại hôn Đoàn Đoàn rồi nói: "Bá bá rất thích ngươi, có thời gian bá bá sẽ dẫn ngươi đến nhà bá bá chơi được không?"
Đoàn Đoàn mỉm cười híp mắt, vui vẻ nói: "Được ạ! Đoàn Đoàn cũng thích bá bá!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT