Hai mắt Lâm Thanh Hải lóe lên, trong đầu có thứ gì đó sắp bật ra nhưng lại bị chắn bởi một lớp sương mù, không thể nắm bắt được.
“Đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa. Điều quan trọng nhất với em bây giờ là phải nghỉ ngơi thật tốt. Hai bác và anh sẽ bồi thường cho Trần Diệp thỏa đáng.” Đôi mắt sâu thăm thẳm của anh ta tràn đầy sự dịu dàng, “Hơn nữa mọi chuyện đã xảy ra rồi, chúng ta phải hướng về phía trước, em nói có đúng không?”
Diệp Uẩn Thanh buồn ngủ mà chớp mắt, cô ta cắn môi dưới và ngoan ngoãn
nói: “Em biết rồi, đợi khi nào em khỏe hơn một chút, em sẽ đích thân đến cảm ơn anh Trần Diệp. Mặc dù đây không phải là điều em muốn nhưng anh ấy thực sự đã cứu em. Còn chị nữa, em muốn gặp và xin lỗi chị ấy”
“Cô bé ngốc.” Lâm Thanh Hải âu yếm vuốt ve mái tóc của cô ta, Thanh Thanh thật thuần khiết và tốt bụng.
Nếu Diệp Uẩn Ninh thật sự hiểu lòng em thì cô ta không nên vì một người đàn ông không yêu cô ta mà giận em, nếu không thì cô ta căn bản không xứng làm chị gái em.
Nhìn thấy Diệp Uẩn Thanh ngủ say, Lâm Thanh Hải dịu dàng đắp chăn cẩn thận cho cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play