Trong lúc mê man, Lương Tĩnh nghĩ rằng mình sẽ c.h.ế.t không có chỗ chôn trong cái lò s á t s i n h dơ bẩn ở nơi dị quốc tha hương này.
Miệng vết thương được khâu lại một cách qua loa, cơ thể gần như được duy trì sự sống bằng thuốc, chỉ có thể kéo dài hơi tàn mà tồn tại.
Và sở dĩ anh ta còn sống không phải vì lương tâm của những kẻ ác độc trỗi dậy nên tha cho anh ta một mạng, mà là vì một chút giá trị còn sót lại trên cơ thể anh ta.
Trái tim, phổi và m.á.u của anh ta chỉ chờ tìm được người mua phù hợp. Bất cứ lúc nào anh ta cũng có thể bị m.ổ b.ụ.n.g giống như gia súc để lấy những thứ đó đi, sau đó bị bọn bắt cóc đổi thành tiền.
Từ bao giờ, anh ta đã quen với mùi thuốc khử trùng của bệnh viện, kiêu hãnh triển lãm y thuật của mình trên cơ thể người khác trên bàn mổ, mặt lạnh như tiền khi đối mặt với nội tạng cùng m.á.u rơi. Mà bây giờ, chỉ cần ngửi mùi thôi cũng khiến bụng anh ta sục sôi như sông cuộn biển gầm, muốn nôn mửa không thôi.
Anh ta cười tự giễu. Cho dù có thể sống sót, chỉ sợ sau này anh ta cũng không có cách nào đứng ở bàn mổ thực hiện phẫu thuật cho người bệnh. Tất cả những gì đã xảy ra đều trở thành ác mộng của anh ta.
Hơn nữa cũng không có sau này. Là một bác sĩ, anh ta có thường thức cơ bản. Một người có nội tạng yếu thì không thể duy trì tình trạng khỏe mạnh được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play