Phương Tử Minh vội vàng bảo đảm: “Anh khẳng định bé là trẻ mồ côi. Anh đã điều tra rõ ràng rồi, em cứ yên tâm.””
Ngu Tịch Lam: Yên tâm cái quỷ gì, nếu thế thì người phụ nữ cô gặp lúc chiều là ai?Không phải anh nói nhận con nuôi để làm bạn với em sao?
Cô âm thầm nghiến răng, nheo mắt nói: “Thôi được rồi, coi như vì sự ‘vất vả’ của anh vậy.”” Ngu Tịch Lam bình tĩnh đi tới, ngồi xuống ăn. 
“Bà xã, cuối cùng em cũng đồng ý rồi, thật tốt quá.” Phương Tử Minh không nhịn được cười, cuối cùng cũng thuyết phục được một người, “Cám ơn bà xã.” ”Được, anh hứa.
Ngu Tịch Lam giả tạo nói: “Cảm ơn em làm gì? Không phải là em nên ‘cảm ơn’ anh mới đúng sao?””Bà xã mau tới đây nào.
Cảm ơn anh cho tôi làm mẹ hờ.“Tử Minh.
Phương Tử Minh cũng ý thức được biểu hiện của mình có hơi khác người, anh ta ngượng ngùng cười nói: “Không, anh vui mừng vì vợ chồng mình cuối cùng cũng có con.”Em xem, bé con có nhiều nét giống anh và em, như vậy nhìn qua chúng ta mới giống người một nhà chứ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play