Ngu Tịch Lam cau mày, nghi hoặc sờ trán anh ta: “Không sốt mà, anh nói linh tinh cái gì vậy? Đang yên đang lành mà lại bi quan như thế? Hơn nữa, dù anh thật sự muốn có một đứa bé bầu bạn với em thì cũng cần gì phải nhận nuôi chứ, chính mình sinh một đứa rồi nuôi dưỡng không tốt hơn à?”
Phương Tử Minh thở dài: “Nhưng mà bà xã, em quên anh là người theo lối sống DINK à? Chúng ta đã thống nhất không sinh con rồi.”
Ngu Tịch Lam khó hiểu: “Vậy con nuôi thì không phải là con à? Ngay cả con ruột của mình mà anh còn không thích, chẳng lẽ anh lại thích con của người khác ư?”
“Không, bà xã, em nghe anh nói này…” Phương Tử Minh cố gắng thuyết phục vợ đồng ý với suy nghĩ của mình, “Em biết anh thực sự không thích trẻ con, đặc biệt là trẻ sơ sinh. Cho nên ý của anh là, chúng ta có thể nhận nuôi một đứa bé đã có nhận thức một chút, ngoan ngoãn và không quấy, không khóc, chẳng hạn như một đứa trẻ khoảng bốn, năm tuổi. Anh cảm thấy anh có thể chịu đựng được một đứa bé như vậy ở bên cạnh em, em cảm thấy thế nào?”
Anh ta không hy vọng xa vời Ngu Tịch Lam sẽ đồng ý ngay lập tức, hơn nữa đứa trẻ quá nhỏ không phù hợp với mong muốn ban đầu là không có con của anh ta. Có thể chờ thêm mấy năm nữa, từ từ thuyết phục Ngu Tịch Lam.
Ngu Tịch Lam cảm động xoa xoa đầu anh ta: “Không ngờ lần tai nạn xe cộ này lại khiến anh nghĩ như vậy, em biết anh vì em nên mới có ý định như thế. Thật ra, anh không cần phải ép buộc bản thân mình đâu. Nếu lúc trước em đã đồng ý chuyện không sinh con thì sẽ không thay đổi quyết định và sẽ không hối hận. Vì vậy, anh đừng nhắc đến chuyện nhận con nuôi nữa. Nếu vợ chồng mình nhận nuôi con của người khác thì sẽ khiến đứa bé mà chúng ta từ bỏ thất vọng đến mức nào chứ? Đứa bé sẽ trách chúng ta đấy.”
Đứa bé sẽ buồn biết bao khi biết cha mẹ mình thà nhận nuôi con người khác chứ không cần mình!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT