“Mẹ, mẹ tỉnh rồi!” Như thể cuối cùng cũng phản ứng lại, Thịnh Lê Na ngạc nhiên và mừng rỡ nhảy dựng lên, lắp bắp nói: “Mẹ tỉnh lại lúc nào vậy? Sao con không biết?”Chào hỏi xong, cả hai tìm chỗ ngồi và từng người gọi đồ uống.
Vừa nói dứt lời, phía bên kia nhất thời im lặng.Suy cho cùng, bà ấy không liên quan gì đến vụ án này.
Thịnh Lê Na cũng xấu hổ, vừa chột dạ vừa áy náy.Vì thế bà còn tìm gặp Diệp Uẩn Ninh, người đang bị mắc kẹt ở thành phố An Bình và biết được sự thật từ cô.
Cô ta nhớ ra chính mình đã lâu lắm rồi không tới bệnh viện thăm mẹ, hơn nữa ngay cả mấy lần phía bệnh viện gọi đến cô ta cũng không kiên nhẫn nghe máy. Cô ta nghĩ dù sao cũng chẳng có tin tức tốt gì, bệnh viện cùng lắm là gọi để khoe thành tích họ chăm sóc mẹ cô ta chu đáo, hoặc nếu không thì cũng là đòi tiền, thà rằng không nghe còn hơn!“Thịnh phu nhân, bà bị sao vậy, có cần gọi bác sĩ không?
“Mẹ ơi, con xin lỗi, con, con…” Cô ta lo lắng đến mức không biết phải giải thích như thế nào, muốn nói cô ta không cố ý không đến thăm bà ấy.Mẹ ơi, mẹ giúp Tiếu Ninh đi, tìm cho anh ấy một trái tim thích hợp để cứu anh ấy, được không mẹ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play