Diệp Uẩn Thanh khóc càng đáng thương hơn: “Vậy rốt cuộc em phải đợi thêm bao lâu nữa? Anh cho em thời gian cụ thể đi.”Vài ngày sau, cô ta chỉ đạo người hầu thu dọn hành lý, mập mờ thông báo với mẹ rồi rời nhà đi.
“Được rồi, đừng khóc. Tôi đã sắp xếp cho em ổn thoả cả rồi. Bây giờ nghe lời tôi…” Tiếu Ninh dừng một chút rồi mới tiếp tục nói, “Tôi sẽ cho em một địa
chỉ. Em có thể nói với mọi người rằng em cần tĩnh dưỡng vì bệnh tim, sau đó đến nơi đó an dưỡng và vào ở trong căn biệt thự kia. Tiếp theo thì em không cần phải xen vào việc gì, chờ thời gian thích hợp thì tiến hành phẫu thuật. Em hiểu chưa?”Chờ đến khi cảm xúc vui mừng lắng xuống, cô ta vội vàng làm theo lời Tiếu Ninh nói.
Diệp Uẩn Thanh nín thở, ánh mắt sáng ngời khiến người ta kinh ngạc.Được rồi, tôi có việc phải làm ở công ty, tôi đi trước đây.
Cô ta đọc thầm địa chỉ mà Tiếu Ninh dặn, ghi nhớ kỹ trong đầu rồi lặp lại một lần: “Em nói đúng chưa?”Bà ta hy vọng con gái mình có thể sống khỏe mạnh và có thể diệt trừ cái gai trong mắt, Diệp Uẩn Ninh.
Trái tim đập thình thịch, nhưng lần này nó mang đến cho Diệp Uẩn Thanh không phải là nỗi sợ hãi mà là niềm hy vọng sống sót.Gần như ngay sau khi điện thoại được kết nối đã có người bắt máy.
“Thật thông minh, Thanh Thanh.” Tiếu Ninh cười một chút rồi dặn dò, “Em cứ coi như đi nghỉ dưỡng bình thường, sau đó kiên nhẫn chờ đợi, chờ tôi tìm em!” ”Được rồi, đừng khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play