Hai bên cầm ghế dựa và ngồi xuống trong phòng khách của căn nhà đơn sơ. Vợ chồng nhà họ Mạnh nhìn Mạnh Chấn Vũ mà lặng lẽ rơi lệ.Mặc kệ dân làng đang vây xem, cô dẫn người vào trong nhà rồi vội vàng đóng của lại, chặn những ánh mắt phỏng đoán kia ở bên ngoài.
Ánh mắt của hắn lảng tránh người phụ nữ đối diện, lo lắng bất an hỏi: “Hai người là bố mẹ con thật à?””Vâng.
Vợ chồng nhà họ Mạnh tuy rất xúc động nhưng vẫn giữ lý trí.  Lam Tú Tú lo lắng ôm lấy Mạnh Chính Vũ, tủi thân như sắp khóc, “Tôi cũng không suy nghĩ nhiều như vậy."
Mẹ Mạnh lau nước mắt, lấy ra đồ đã được chuẩn bị sắn đưa cho hắn: “Con có thể nhìn xem, con thật sự là con trai của bố mẹ. Đây là sổ hộ khẩu của nhà mình, trên đó có ghi tên của con. Đây là ảnh chụp gia đình, còn rất nhiều ảnh nữa. Con nhìn xem, đây có phải là con không?”Lúc đó cô cũng thực sự không đoán ra được Mạnh Chấn Vũ sẽ có dáng vẻ như thế này sau khi mất trí nhớ.
Bà nhìn Mạnh Chấn Vũ đầy mong đợi.”
Mạnh Chấn Vũ nhận lấy ảnh chụp và nhìn chúng. Trên cùng là một bức ảnh gia đình: Cả nhà đang đứng trong vườn, phía sau là ngôi nhà nguy nga tráng lệ. Hắn đứng ở hàng phía sau, sóng vai đứng bên hắn là một người phụ nữ xinh đẹp và dịu dàng. Ngồi hàng phía trước chính là một cặp đôi lớn tuổi, ngồi giữa hai người là một bé trai đáng yêu mặc vest, thắt nơ. Nhìn qua thì đây chính là một gia đình hạnh phúc.Diệp Uẩn Ninh nghe xong cau mày sửa lại: “Có lẽ đúng đối với người nhà của anh Mạnh, nhưng không nhất định đúng đối với anh ta.
Ánh mắt hắn rơi vào khuôn mặt bé trai, hắn vô thức mỉm cười.Lam Tú Tú hoảng hốt kéo tay áo người đàn ông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play