Mồ hôi lạnh túa ra trên trán Diệp Anh, từng giọt, từng giọt chảy xuống theo đường cong khuôn mặt, nện xuống mặt đất tạo thành một bãi thẫm màu.Cô ta đã xuất hiện ở đây thật, ngay chính phòng giam này.
Giống như tù nhân chờ đợi thanh đao lớn ở trên đầu không biết khi nào c.h.é.m xuống, hắn rõ ràng vô cùng sợ hãi. Hắn dùng ánh mắt van xin nhìn Diệp Uẩn Ninh, chỉ thiếu điều nước mắt nước mũi hòa quyện vào nhau.Họ tự hỏi liệu Diệp Anh có phải bị mất trí không, hay là hắn cố tình giả ngây giả dại để thoát tội.
Nhưng Diệp Uẩn Ninh vẫn không hề lộ vẻ xúc động.Chạy đi đâu rồi?
Hôm nay cô có sức phản kháng, cho nên Diệp Anh mới thức thời cúi đầu nhận thua. Nếu ngày đó cô vẫn là kẻ yếu, dễ dàng bị Diệp Anh bắt cóc rồi giao cho người khác để trút giận, vậy thì dù cô có khô cạn m.á.u và nước mắt, dù cô có khóc đến mức mù cả mắt thì cũng có ai thương cô, có ai cho cô một con đường sống không?Diệp Anh gần như nóng lòng muốn kể hết những gì mình vừa trải qua.
Không, bọn chúng sẽ không cho.Đúng là mơ mộng hão huyền, tự dỗ dành bản thân vui lắm đúng không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT