Giờ đây nghe tin Diệp Uẩn Ninh đã bán cổ phần của mình cho một cổ đông khác, phổi gần như muốn nổ tung và lập tức gọi điện để tra hỏi cô.

Diệp Uẩn Ninh đã phá hủy mọi thứ trong ngôi nhà nơi cô từng ở, sau đó treo biển rao bán và chọn một khách sạn năm sao để ở tạm.

Nhìn thấy điện thoại, cô lạnh lùng liếc nhìn rồi nhấc máy.

“Uẩn Ninh, cháu bán cổ phần của mình ở “Công ty Tụ Tinh à?” Bố Trần vừa thấy có người nhấc máy đã hỏi thẳng vào vấn đề.

“Đúng thế.” Diệp Uẩn Ninh tùy ý nằm ở trên sô pha, ấn điều khiển từ xa chọn chương trình.

“Sao cháu lại tự ý bán cổ phần? Công ty là của Trần Diệp, cháu có tư cách gì mà bán đi?” Cha Trần tức giận.

“Chỉ vì vốn đầu tư ban đầu là của tôi, tiền cứu công ty cũng là của tôi, cổ phần rõ ràng đứng tên tôi, tôi không nhặt chút nào của hời từ Trần Diệp, vì sao tôi không đủ tư cách?” Diệp Uẩn Ninh lạnh lùng nói, “Bác không nghĩ rằng công ty thực sự chỉ thuộc về một mình Trần Diệp đấy chứ?”

Khi công ty gặp khó khăn, nhà họ Trần không những không giúp đỡ được mà còn buộc Trần Diệp phải quay về công ty của gia đình, chính Diệp Uẩn Ninh đã tiêu hết tiền và cùng với Trần Diệp dành hết tâm huyết để cứu công ty.

Bố Trần không nói nên lời: “Dù thế thì cháu cũng không thể bán cổ phần khi không có sự đồng ý của Trần Diệp.”

Lòng ông ta đau nhói, triển vọng phát triển của ‘Công ty Tụ Tinh’ thậm chí còn tốt hơn Tập đoàn Trần vốn đã suy tàn, thế mà nó vừa mới được giao cho người khác!

Một tia sáng lạnh lẽo nhàn nhạt lướt qua trong mắt Diệp Uẩn Ninh, đôi môi đỏ mọng của cô lạnh lùng hé mở: “Trái tim của Trần Diệp ổn chứ?”

Bố Trần đột nhiên hoảng sợ: “Cháu, cháu biết à?”

“Biết gì cơ?” Giọng nói lạnh lùng, âm u như d.a.o cắt đứt lời nói dối, “Biết người anh ta yêu là em gái tôi, thậm chí anh ta còn hy sinh cả trái tim mình vì cô ta?”

Đây quả thực là lỗi của Trần Diệp, bố Trần cãi chày cãi cối mặc kệ lý lẽ: “Trần Diệp thật sự có lỗi với cháu, nhưng cũng nên nể mặt nó đã cứu sống em gái cháu, không thể tuyệt tình như vậy được.”

“Ha,” Diệp Uẩn Ninh nhếch môi đầy hài hước nhưng lời nói dịu dàng lại khiến người ta lạnh sống lưng, “Tôi nói cho bác một bí mật, thật ra con trai của bác muốn đưa tôi lên bàn mổ để cứu Diệp Uẩn Thanh, nhưng đáng tiếc anh ta quá xui xẻo, cuối cùng lại bị đưa ngược lại lên bàn mổ, có một đứa con trai như vậy, bác có ngạc nhiên mừng rỡ không?”

Đầu óc bố Trần choáng váng, môi ông run rẩy: “Không, không có khả năng.” Sao con trai ông có thể làm ra chuyện như vậy?

“Trần Diệp và tôi sẽ đấu đến chết. Tôi đang chờ xem số phận của anh ta.”

Diệp Uẩn Ninh đặt điện thoại xuống, vẻ mặt trầm ngâm, rõ ràng là Trần Diệp đã không nói sự thật và phải gánh chịu hậu quả.

Tùy anh ta, dù sao thì đó cũng là lựa chọn của anh ta, miễn là anh ta không hối hận.

Bên kia lời nói lạnh lùng bên tai giống như lời nguyền độc ác nhất, bố Trần cảm thấy trong lòng ớn lạnh.

Khi Trần Diệp tỉnh dậy lần nữa, anh ta gặp phải ánh mắt thất vọng và đau lòng của bố mẹ mình, đồng thời nhận được tin tâm huyết của anh ta đã bị Diệp Uẩn Ninh bán đi.

Tim anh ta đập mạnh, khó thở, chưa kịp nói được lời nào thì lại ngất đi.

------oOo------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play