Ánh mặt trời xuyên qua ô cửa sổ nhỏ hẹp chiếu một tầng ánh sáng mỏng mờ nhạt, trong lớp ánh sáng có thể thấy được những hạt bụi li ti lơ lửng càng làm nổi bật không gian chật chội u ám, khiến người ta cảm thấy ngột ngạt và nóng nảy.
Trong phòng có hai viên cảnh sát mặc cảnh phục đang canh giữ, nhìn chằm chằm vào nghi phạm đang bị còng tay ngồi trên ghế như hổ rình mồi.
Diệp Anh cụp mắt, không nói gì, tóc mái rối bù trên trán che mất nửa khuôn mặt, cũng che đi vẻ hung ác nham hiểm nơi đáy mắt hắn.
Cho dù rất thê thảm khi bị còng một tay trên ghế bằng chiếc còng tay lạnh lẽo nhưng hắn vẫn duy trì dáng vẻ tao nhã và điềm tĩnh nhất có thể, thậm chí hắn còn ngồi bắt chéo chân một cách thật thoải mái như thể không hề lo lắng về hoàn cảnh của mình. Chỉ có ngón tay đặt trên ghế của hắn là thỉnh thoảng gõ nhẹ vào tay vịn như có vấn đề về thần kinh, tiết lộ tâm trạng nóng nảy của hắn.
Hắn hung hăng nghiến chặt răng, đến lúc này hắn vẫn không thể hiểu rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đâu, cảnh sát đã nghe được nguồn tin chỗ nào mà tới? Ngoài ra, không biết họ đã nắm được bao nhiêu thông tin? Hắn suy nghĩ đợi lát nữa chính mình làm cách nào có thể thoát khỏi nguy nan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT