Cốc cà phê trên bàn tỏa ra hương thơm đặc biệt. Diệp Uẩn Ninh gõ nhẹ ngón tay vào thành cốc, sau đó không còn hứng thú mà rụt tay lại, ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía một cách nhàn nhã.
Diệp Anh cụp mắt xuống, cầm cốc lên nhấp một ngụm, sau đó như thể lơ đãng nói: “Sao cháu không thử nếm một ngụm? Hương vị không tệ đâu.”
Diệp Uẩn Ninh dè dặt cười: “Không biết khẩu vị của chú nhỏ thế nào, nhưng nhìn cửa hàng này không giống như là có cà phê ngon.”
Cô không phải b.ắ.n tên không đích, mà là cửa hàng này ở một nơi hẻo lánh, không gian nhỏ, ngay cả nhân viên cũng không có mà chỉ có một mình chủ cửa hàng. Hiện tại cũng chỉ có bọn họ là khách. Nơi đây không giống nơi mà loại người như Diệp Anh sẽ tới.
Diệp Anh nói với ý tứ sâu xa: “Có một số thứ nếu mình không tự thưởng thức thì không có quyền đánh giá. Rốt cuộc uống có ngon hay không thì cháu phải nếm thử một ngụm mới rõ. Tôi nghĩ nó nhất định không khiến cháu thất vọng đâu”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT