Tận mắt nhìn thấy đứa cháu gái đã nhiều năm không gặp này, Diệp Anh mới thực sự ý thức được đối phương đã trưởng thành, không dễ khống chế như trong tưởng tượng của hắn.
Cũng đúng, một cô gái gặp phải một gã trai đểu mà vẫn có thể trở tay đ.â.m sau lưng cho gã một d.a.o và có thể một mình thành lập công ty và điều hành trôi chảy thì dù trước đây có dịu ngoan thế nào, bây giờ cũng sẽ trở nên khác hẳn.
Dù là nghĩ như thế, nhưng nếu không thử một chút thì Diệp Anh vẫn thấy không cam lòng. Nhỡ may, nhỡ may cô chỉ có tiếng mà không có miếng thì sao?
Chỉ trong giây lát, trong đầu Diệp Anh đã có rất nhiều ý nghĩ. Hắn lấy lại tinh thần, mở miệng chào hỏi trước: “Uẩn Ninh, đã lâu không gặp, cháu đã trưởng thành rồi.”
“Chú nhỏ đã tới rồi, chú ngồi đây đi.” Diệp Uẩn Ninh đứng dậy dẫn hắn đến khu mời khách và ngồi xuống, sau đó gọi người mang cà phê tới. Ánh mắt tựa như lơ đãng liếc nhìn người đàn ông một cái, thái độ của Diệp Uẩn Ninh không quá lạnh lùng cũng không quá thân thiện, cô cảm thán một câu nửa giả nửa thật: “Không ngờ vị khách hiếm tới như chú nhỏ hôm nay lại đích thân đến đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT