Gã biết mình nợ Tiếu Vi Vi, nhưng chuyện tình cảm không thể gượng ép. Cho dù bọn họ có ở bên nhau thì những gì mà Tiếu Vi Vi nhận được cũng chỉ là thân xác gã, còn trái tim gã mãi mãi chỉ thuộc về Diệp Uẩn Thanh. Như vậy bản thân Tiếu Vi Vi cũng không hạnh phúc được. Còn không bằng vui vẻ chia tay, gã kiếm tìm tình yêu đích thực còn Tiếu Vi Vi sớm muộn gì cũng sẽ tìm được người đàn ông thực sự yêu cô.
Gã không hề để Tiếu Vi Vi ở trong mắt, gã cho rằng sớm muộn gì cô cũng sẽ chấp nhận sự thật, nhưng không ngờ cô lại theo gã đến thành phố Thanh, còn
theo đến cả quán cà phê.
“Chúng ta chỉ có một cuộc tình thất bại, tôi không làm điều gì có lỗi với em cả.” Vệ Đông trịnh trọng nói, sự bực bội lóe lên nơi đáy mắt.
“Cuộc tình thất bại? Quả thực là thất bại.” Tiếu Vi Vi khẽ mỉm cười, sau đó duỗi tay ra, “Vệ Đông, anh nhìn tay của tôi đi. Trước đây tôi cũng chẳng phải động tay vào việc gì, cũng được cha mẹ chiều chuộng nuôi lớn. Nhưng chính đôi tay này đã xuống bếp nấu cơm vì anh, đã bốc hàng cho anh khi không có đủ người, đã giặt quần áo, lau nhà, quét tước vì anh, đã đ.ấ.m lưng, lau mồ hôi cho anh khi anh mệt mỏi. Cũng chính đôi tay này đã hầu hạ ăn uống, bưng bô múc nước, lau mình, đút cơm cho cha mẹ anh khi họ đau ốm. Tôi còn chưa từng hiếu thảo với chính cha mẹ mình đến thế. Còn anh, khi đó anh ở nơi nào? Tại sao không nói đây là cuộc tình thất bại, nói anh không yêu tôi, không muốn cưới tôi? Cũng chính đôi tay này đã dắt em gái anh đi học, dạy thêm cho cô ta và chăm sóc cô ta chu đáo khi người nhà anh không rảnh bận tâm. Khi đó anh lại đang ở nơi nào? Sao anh không nói chúng ta không thể đến với nhau mà lại đẩy hết mọi chuyện phiền toái cho tôi? Vệ Đông, anh thật sự không có lỗi với tôi ư?”
Ánh mắt của mọi người không khỏi rơi vào đôi bàn tay đang xòe ra của cô. Dù trước đây đôi bàn tay này có mười ngón thon dài, mịn màng thế nào thì hiện giờ đã lộ những khớp xương thô to, những vết sẹo cùng vết chai sạn dày đặc, là đôi bàn tay phải làm lụng vất vả.
Nước mắt của Tiếu Vi Vi không ngừng tuôn rơi: “Đúng vậy, chúng ta chỉ mới hẹn hò mà tôi đã hiến dâng tất cả. Tôi vì anh mà bỏ việc, tôi đã từng là nhân viên đầu tiên và duy nhất ở công ty anh, nhưng hiện giờ tôi nhận được gì chứ? Tôi đưa toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình để ủng hộ anh khởi nghiệp, hiện giờ anh công thành danh toại, tài sản bạc triệu, tôi nhận được gì chứ? Anh có sự nghiệp, có gia đình vui vẻ, an khang, hòa thuận rồi thì quay đầu theo đuổi tình yêu đích thực của mình, còn người chỉ hẹn hò với anh là tôi thì được tính là cái gì đây? Những việc mà một người vợ tào khang nên làm thì tôi đều đã làm cả, cuối cùng giữa chúng ta còn chẳng có nổi một tờ giấy chứng nhận kết hôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT