Không có tiền thì không thể khởi nghiệp được. Tuy một trăm vạn quá ít so với những gì mà cậu ta dự đoán, nhưng làm sao cậu ta có thể trách chị Thanh Thanh được chứ, chị ấy đã lấy ra tất cả những gì mà chị ấy có?
Cảnh Nhạc Dương giữ chặt tấm thẻ và thầm thề rằng khi thành công, cậu ta sẽ trả ơn chị Thanh Thanh thật hậu hĩnh.
Mặc dù Cảnh Nhạc Dương chưa từng kinh doanh, nhưng từ nhỏ đã mưa dầm thấm đất nên đương nhiên biết được tầm quan trọng của mạng lưới quan hệ. Hiện giờ cậu ta có một trăm vạn, số tiền này không đủ để làm việc lớn, nhưng vẫn có thể xin được một chén canh khi người ta ăn thịt, cứ thế tích tiểu thành đại thì sẽ có ngày thành công.
Nhưng nếu có chuyện tốt thì người khác cũng sẽ không tự nhiên chia sẻ cho cậu ta miễn phí, còn phải dựa vào các mối quan hệ nữa. Cậu ta liền nghĩ tới nhóm bạn bè ăn chơi của mình.
Mặc dù những người như họ chưa bao giờ vào công ty làm việc nhưng họ là những người nắm bắt thông tin nhanh nhạy nhất. Đôi khi họ dùng tiền tiêu vặt của mình để đầu tư vào cổ phiếu và hiếm khi bị lỗ vốn.
Cảnh Nhạc Dương muốn tìm nhóm bạn mà mình từng chơi thân trước đây.
Trước đây cậu ta là dê đầu đàn, là đại ca của nhóm cậu ấm này mà giờ đây cậu ta phải đầu hàng và dựa dẫm vào họ. Chỉ nhớ đến đây thôi thì Cảnh Nhạc Dương đã thấy nhục nhã rồi, nhưng nghĩ đến việc hiện tại mình đã mất đi lợi thế, cậu ta chỉ còn cách nhủ lòng rằng tương lai còn dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play