“Cô nói thật ư?” Sếp Mã kinh hãi đến mức buột miệng như đang nghe chuyện hoang đường: “Trần Diệp điên à?”
Sao lại có người ngu ngốc đến mức từ bỏ trái tim mình vì một người phụ nữ, có tiền thì tìm người phụ nữ nào mà chẳng được? Thật không thể nào tưởng tượng nổi.
Diệp Uẩn Ninh lặng lẽ ngước mắt, hờ hững mở miệng: “Ồ, có thể bởi vì đó chính là tình yêu đích thực của anh ta!”
Không hiểu sao sếp Mã luôn cảm thấy lành lạnh, có lẽ là do hạ nhiệt độ điều hòa quá thấp chăng.
Nếu những gì Diệp Uẩn Ninh nói là đúng thì cô thực sự rất đáng thương: Người bạn trai luôn hết lòng vì cô lại có một người trong lòng khác, người đó lại là em gái cùng cha khác mẹ của cô, tệ hơn nữa là bạn trai còn dâng trái tim của anh ta cho người khác, không tức c.h.ế.t vì nhục nhã là tốt lắm rồi.
Nghĩ như vậy, Diệp Uẩn Ninh muốn bán cổ phần của mình cũng có thể hiểu, có lẽ cô ấy muốn báo thù Trần Diệp!
Diệp Uẩn Ninh xé một mảnh giấy, vội vàng viết mấy chữ đưa cho anh ta: “Đây là địa chỉ bệnh viện và số phòng bệnh, nếu sếp Mã không tin, anh có thể phái người đến kiểm tra.”
“Hahaha, tất nhiên là tôi tin cô, Diệp Uẩn Ninh.” Sếp Mã cười vang và không chút do dự cầm lấy tờ giấy rồi gọi trợ lý ngay lập tức để xác minh.
Diệp Uẩn Ninh bảo thư ký bưng hai tách cà phê, chậm rãi uống một ngụm: “Tôi nghĩ sếp Mã có thể chuẩn bị hợp đồng. Tôi không muốn lãng phí quá nhiều thời gian cho chuyện này.”
Nhìn Diệp Uẩn Ninh dửng dưng khác hẳn lúc trước, sếp Mã đã bị thuyết phục, anh ta cho người đi kiểm tra chỉ vì muốn bảo đảm hơn một chút.
Chờ chưa đến một tiếng, trợ lý đã gọi điện báo cáo tin tức tìm hiểu được.
Sếp Mã trợn tròn mắt kinh ngạc, hóa ra là sự thật: Trần Diệp trao một trái tim khỏe mạnh cho Diệp Uẩn Thanh, chính mình nhận lại một trái tim yếu ớt, anh ta sợ mình sống lâu quá chăng!