Cô nhất thời không biết nên cảm thấy thế nào, cô nên hận cậu ta. Nếu không có cậu ta, cô đã không chịu nhiều tổn thương, tra tấn đến vậy. Cô cũng sẽ không phải bỏ học. Nếu cô không bỏ học, cha mẹ cũng không đến mức phải vì cô mà chuyển nhà rồi gặp tai nạn.
Nhưng tại sao ngoài đau khổ ra thì trong lòng cô lại dâng lên một chút vui sướng vậy? Người mình thích cũng thích mình chứ không phải hoàn toàn là lừa gạt.
“Là sự thật, anh thề anh không hề lừa dối em.” Ánh mắt sâu thẳm của Cảnh Nhạc Dương tràn đầy tình yêu chân thành.
Lạc Đình Đình hoảng hốt quay đầu đi: “Cho dù là thật, bây giờ nói những lời này thì có ích gì chứ? Đã quá muộn rồi.”
“Vẫn chưa muộn, vất vả lắm anh mới tìm thấy em, chúng ta bắt đầu lại một lần nữa nhé.” Cảnh Nhạc Dương nắm bả vai cô, “Ở bên anh nhé!”
Người phụ nữ này trưởng thành rồi mà vẫn ngây thơ như một con thỏ trắng nhỏ, khí chất cũng càng giống với Diệp Uẩn Thanh hơn. Trong đầu cậu ta đã nghĩ đến việc chọn chỗ nào để kim ốc tàng kiều, thuận tiện cho việc bản thân tìm niềm vui thả lỏng.
“Không, nhất định là anh đang lừa gạt tôi.” Trong lòng Lạc Đình Đình đang d.a.o động. Vậy mà cô lại cảm thấy mừng thầm, như thế là không đúng, nếu làm như vậy thì chẳng phải là có lỗi với mẹ cha sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT