Bởi vì hai năm qua Chung Ly Đình Châu đều không xuất hiện trong cuộc thi xếp hạng của học viện, dẫn đến có vài người cố ý nói rằng Tư Mã Diệp không xứng với vị trí số 1. Nếu có Chung Ly Đình Châu thì Tư Mã Diệp mãi mãi chỉ có thể đứng thứ 2.
Dư Minh Dương lần đầu tiên nghe được những lời này liền đánh nhau với mấy người đó, đem đối phương đánh đến thoi thóp sau đó bản thân cũng bị phạt rất nặng. Nhưng cậu ta không thấy hối hận.
Tư Mã Diệp không quá lo cậu ta sẽ làm gì trước mặt Chung Ly Đình Châu, vì dù có cho cậu ta mười lá gan thì Dư Minh Dương cũng không dám. Tư Mã Diệp chỉ sợ khi Chung Ly Đình Châu quay về, cậu ta nghe được gì đó từ người khác rồi lại đi gây sự đánh nhau.
“Mọi chuyện cũng không thể luôn giống lúc trước, miệng mọc ở trên người họ, người ta nói gì chúng ta cũng không thể quản được. Nếu cậu vi phạm, cuối cùng vẫn chỉ làm xấu đi hồ sơ của mình. Nghiêm trọng hơn còn có thể bị đuổi học, cậu hiểu không?”
“Em hiểu, em đâu phải tên ngốc.” Dư Dương Minh cũng không muốn bị đuổi học, nhưng nghĩ thầm trong lòng nếu ai dám nói xấu Diệp ca thì cậu sẽ lén trùm bao tải đánh kẻ đó.
Tin Chung Ly Đình Châu trở về nhà đối với mọi người ở Chung Ly gia không khác gì một quả bom.
Từ khi Chung Ly Đình Châu bắt đầu ra ngoài làm nhiệm vụ thì mỗi năm số lần trở về đều đếm trên đầu ngón tay, người nhà đều rất nhớ anh. Đặc biệt là mấy đứa nhỏ trong nhà vô cùng ngưỡng mộ Chung Ly Đình Châu, nhất là Chung Ly Hòa Nguyệt và Tống Minh Minh. Khi cả hai nghe được tin tức đã vội vàng chạy tới, Tống Minh Minh nhìn theo bóng lưng như thần tiên của chú nhỏ, người luôn khiến cậu ngày nhớ đêm mong bây giờ đang đứng đó nói chuyện với ông ngoại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT