Tin U Minh chết nhanh chóng truyền đến tai Viên Thần Lâm, gã nghe xong ngã ngồi trên mặt đất.
Hai anh em Minh La Song Sát vậy mà đều chết trong tay tên khí sư họ Cao kia?
Sắc mặt Viên Thần Lâm đỏ bừng lên, làm sao có thể như vậy. Minh La Song Sát nổi danh trong giới luyện linh giả, người chết trong tay họ chưa tính người bình thường, chỉ riêng luyện linh giả thôi đã không dưới một ngàn. Nếu không, anh em họ cũng sẽ không bị treo thưởng đến mấy ngàn vạn.
Vốn tưởng rằng để U Minh ra tay, mọi chuyện sẽ dễ dàng thành công, kết quả gã lại đề cao U Minh quá rồi?
“Nhị thiếu, tôi nghe nói lúc đó còn có một người nữa, là tên đó đã đánh lén U Minh. Có phải cả hai tên kia chính là kẻ đã giết anh tôi không?” Tôn Cường nắm chặt tay, hai mắt đỏ ngầu.
“Cũng có thể.” Viên Thần Lâm nghiến răng, đi qua đi lại một chỗ rồi nói: “Minh La Song Sát là cao thủ mà cha tôi rất vất vả mới mời về được, hiện tại đều đã chết cả rồi. Phải làm sao để giải thích với cha đây, nếu chuyện này bị tên Viên Đường kia biết được nhất định sẽ bỏ đá xuống giếng.”
“Nhị thiếu, thù của anh tôi…” Tôn Cường một lòng muốn vì anh mình báo thù, gã sợ nhị thiếu sẽ không đặt chuyện này trong lòng.
“Tôi biết.” Viên Thần Lâm vẻ mặt bực bội cắt ngang lời của Tôn Cường. Gã thoáng nhìn qua Tôn Cường rồi nhịn lại nhẹ giọng nói: “Tôi cũng muốn vì anh cậu báo thù, nhưng hiện tại cậu thấy đó. Đến Minh La Song Sát còn không phải đối thủ của họ, cậu đi thì chỉ có chịu chết. Tôi đã mất anh trai cậu rồi, không thể lại mất cả cậu.”
Tôn Cường đáy mắt hiện lên ánh nước cảm động: “Nhị thiếu, tôi đã biết. Vì cậu, vì anh trai, tôi sẽ không liều lĩnh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play