Cao Hàn đối với hành vi của ông chủ Lý đã sớm có chuẩn bị tâm lý, cho nên khi nghe được những lời này, cũng không cảm thấy ngạc nhiên mà nói với cô gái: “Quyền lựa chọn là của cô.”
Cô gái do dự một chút: “Không sao đâu, anh cứ giúp tôi sửa pháp khí, tôi tin anh.”
Ông chủ Lý đen mặt.
“Nếu cô đã tin ở tôi, thì tôi sẽ không làm cô thất vọng.” Cao Hàn hứa hẹn.
Nữ sinh thẹn thùng cười: “Vậy có cần tôi đi dạo đâu đó rồi quay về lấy không?”
“Không cần, cho tôi 20 phút là được.” Cao Hàn lắc đầu từ chối.
Nữ sinh kinh ngạc mở to mắt.
“20 phút? Anh không nói giỡn chứ? 20 phút sao có thể sửa xong một thanh pháp khí, cho dù là pháp khí cấp thấp thì cũng không thể nào.”
Ông chủ Lý càng thêm cảm thấy Cao Hàn tới đây là để đập bảng hiệu, một thằng nhóc lông còn chưa mọc đủ, vậy mà dám nói chỉ cần 20 phút:
“Ngay cả đối với những người có kinh nghiệm như chúng tôi, cũng sẽ mất ít nhất một giờ. Cô bé à, hiện tại cô đổi ý vẫn còn kịp nha.”
Cô gái tuy có chút ngạc nhiên, nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Cao Hàn thì liền không tự chủ được mà tăng thêm vài phần tin tưởng: “Không sao cả, cháu tin anh ấy.”
Ông chủ Lý cười nhạo nói: “Không nghe lời khuyên của tôi, lát nữa hy vọng cô sẽ không khóc.”
Cao Hàn cũng không bị ảnh hưởng gì, theo hắn nhìn qua, mức độ hư hỏng của pháp khí này thực sự không lớn, chỉ cần sửa lại một chút là được.
Sở dĩ phải mất tới 20 phút, là vì đây không phải pháp khí do hắn luyện chế, mười phút đầu tiên là để hắn nhìn rõ được kết cấu của pháp khí, nếu không thì chỉ cần mười phút là đủ rồi.
Đối với ba người chủ quầy còn lại thì không giống vậy.
Đây là lần đầu tiên Cao Hàn trước mặt bọn họ sửa chữa pháp khí, không nói đến việc họ muốn xem rốt cuộc Cao Hàn muốn làm gì, mà dám cùng bọn họ đoạt bát cơm. Ông chủ Lý, ông chủ lớn tuổi cùng ông chủ Vương còn muốn biết, Cao Hàn thật sự có bản lĩnh gì hay không.
Vì thế ba người không thèm che giấu ánh mắt của mình, gắt gao nhìn chằm chằm động tác của Cao Hàn.
Cao Hàn nếu đã dám ở nơi này bày quán, thì sẽ không sợ bị người khác nhìn trộm kỹ xảo của mình. Hắn từ trên bàn chọn ra một loại nguyên liệu thích hợp, bắt đầu công khai sửa chữa pháp khí.
Ông chủ Lý thỉnh thoảng nhìn chằm chằm đồng hồ, đến phút thứ chín ông ta đã tin chắc Cao Hàn sẽ không hoàn thành kịp. Đang muốn khịt mũi coi thường, thì phía đối diện truyền đến giọng nói bình tĩnh của Cao Hàn.
“Được rồi.”
Cao Hàn kiểm tra lại thêm một lần, vết nứt trên tay cầm đã hoàn toàn biến mất, xác nhận không có vấn đề gì nữa liền đưa cho cô gái: “Nhìn xem có vấn đề gì nữa không.”
Cô gái cầm lấy pháp khí, chỉ cảm thấy thanh pháp khí này so với lúc trước nhìn càng đẹp hơn, bề mặt vốn thô ráp cũng sáng bóng lên vài phần, giống như một lần nữa được đánh bóng lại.
Cô gái đến gần hơn còn có thể nhìn rõ, trong quá trình Cao Hàn sửa chữa pháp khí, một số thứ màu đen từ bề mặt pháp khí rỉ ra ngoài, giống như tạp chất trong pháp khí.
“Cảm ơn anh, pháp khí rất tốt. Tôi rất thích.” Cô đã cùng pháp khí ký khế ước hình thành liên kết, cho nên có thể dễ dàng cảm nhận được sự thay đổi rõ ràng của nó.
Trong tình huống bình thường, nếu pháp khí bị hư tổn thì công năng cũng sẽ bị ảnh hưởng theo. Nếu xét theo thang điểm 100, cho dù là khí sư sửa chữa tốt, thì ít nhất cũng phải tổn thất đi 5-6 điểm, không thể nào hoàn hảo trở về trạng thái ban đầu được. Nhưng khi cô kiểm tra lại thì phát hiện ra rằng, pháp khí của mình không những không bị mất 5 hay 6 điểm mà thậm chí còn tốt hơn trước.
Vẻ mặt cảm kích của cô gái không phải là giả bộ, ba ông chủ quán đều ngây ngẩn cả người. Chẳng lẽ Cao Hàn thật sự có bản lĩnh, là bọn họ coi thường đối phương?
“Cô thích là được.” Cao Hàn đem cặn bã thu dọn sạch sẽ.
Cô gái thanh toán tiền xong, lại không nhịn được nhìn về phía khuôn mặt đẹp trai của Cao Hàn, trái tim đập thình thịch muốn thử xin số liên lạc. Nhưng vì da mặt mỏng nên lời nói đến bên miệng liền biến thành: “Ông chủ, anh sau này đều sẽ ở chỗ này bày sạp sao?”
“Cũng không nhất định, còn tùy xem tình hình thế nào nhưng gần nhất tôi đều sẽ ở.” Cao Hàn cũng không biết suy nghĩ của cô gái.
Nữ sinh nghe xong thì yên tâm, chỉ cần người không đi thì còn có rất nhiều cơ hội, trước khi đi còn nói: “Ông chủ, tay nghề của anh thật sự rất tốt. Sau này nhất định tôi sẽ giới thiệu bạn bè của tôi tới chỗ anh.”
Cao Hàn nhìn cô một cái nói: “Cảm ơn.”
“Không có gì.” Cô gái ngượng ngùng nói xong ôm pháp khí xoay người bỏ chạy.
Một màn này tự nhiên lọt vào mắt của những người qua đường xung quanh, họ nhìn về phía Cao Hàn ánh mắt như có suy nghĩ gì đó.
Ông chủ Lý sắc mặt không còn phải dùng từ u ám để miêu tả nữa, ánh mắt lạnh lùng nhìn Cao Hàn nói: "Cô gái kia chính là cậu tìm tới để diễn kịch chứ gì, hai ngày qua không có ai tìm cậu sửa chữa pháp khí, cho nên cậu mới vội vàng đi tìm cô gái kia đến cùng cậu diễn vở kịch này. Vì nhìn cậu một chút cũng không giống như người có kinh nghiệm."
Người qua đường vây xem lộ ra biểu tình bừng tỉnh.
"Lý Đại." Ông chủ Vương cau mày nhắc nhở.
Tuy rằng ở đâu cũng có sự cạnh tranh, nhưng nói những lời này thì quá mức rồi.
Ông chủ Lý vẻ mặt âm trầm không nói tiếp.
"Nhóc con đừng để ý." Ông chủ béo nói với Cao Hàn.
Cao Hàn liếc mắt nhìn ông chủ Lý vẻ mặt còn âm u nói: "Không có gì đâu, mọi người chỉ cần dựa vào bản lĩnh của mình thôi."
Ông chủ Lý lại không kiềm chế được miệng mình, hừ lạnh một tiếng: "Vậy dựa vào bản lĩnh, nhưng đừng đến lúc nào đó lại tìm người khác nhờ giúp đỡ."
"Cho đến lúc đó mong ông câm miệng lại." Cao Hàn bỗng nhiên nói, nhìn về phía ông ta với ánh mắt sắc bén.
Ông chủ Lý nghẹn một chút, không nghĩ tới Cao Hàn sẽ nói vậy, ở trong mắt ông ta thằng nhóc này giống một quả hồng mềm dễ dàng bóp nặn. Ngay từ đầu cũng không có phản kích, không nghĩ tới hắn lại là quả sầu riêng đầy gai, vẻ mặt thoáng trầm xuống.