Một người phụ nữ tay ôm ngực, khóe miệng rỉ má, giận dữ nhìn chằm chằm kẻ vừa tấn công mình.
Đối phương, dưới ánh nhìn oán hận của Viên Dư Tiên, thong thả mỉm cười.
“Viên Minh Hoáng, anh mất trí rồi sao? Trong Viên gia, nghiêm cấm đấu đá lẫn nhau. Nếu chuyện này bị gia chủ biết, anh không sợ bị trừng phạt sao Viên Dư Tiên phun ra một ngụm máu, giận dữ chỉ trích.
“Người cũng đã rồi, ai biết là tôi làm? Viên Dư Tiên, tuy cô thông minh nhưng quá cố chấp,” Vi Minh Hoán nói một cách âm hiểm.
“Sao cô không nghĩ đến chuyện này do chính gia chủ hạ lệnh?”
Viên Dư tiên bị kích động bởi câu nói này, lại phun thêm một ngụm máu, mặt u ám nói: “Anh nói gì? Chuyện đó không thể.”
“Không gì là không thể cả, chỉ cô không ngờ tới thôi. Gia chủ không cần một kẻ chống đối, dù sao cái của ông ta nhiều như, bớt đi một người cũng chẳng hưởng.ếnên Tranh Vanh năm còn bị đuổi, huống chi là cô.” Viên Minh Hoán mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT