Người đẩy Lâm Vân lên tiếng, trong lời nói còn ẩn chứa giọng điệu lấy Lâm Anh ra uy hiếp. Lâm Vân không dám giở trò giống lúc trước lừa dối cho qua, những kẻ này đều nói được thì làm được.
Lâm Vân suy nghĩ một lúc mới đáp: “Trực giác của tôi chỉ về phía đông bắc, có khả năng rất cao sẽ tìm được người mặc đồ đen.”
Bên cạnh người vừa đẩy Lâm Anh còn một người đàn ông ngồi trên thân cây, giữa mày có một nốt ruồi đen rất lớn nhìn chằm chằm cậu ta nửa ngày.
“Nếu mày dám gạt bọn tao thì cái cây này chính là kết cục của em trai mày.” Người đàn ông nói xong thì giơ tay lên chém xuống, thân cây dưới chân trong nháy mắt xẻ thành hai nửa.
Lâm Vân rụt cổ co rúm lại: “Sao tôi dám lừa các người? Em trai tôi chính là mạng sống của tôi, dù tôi có chết cũng sẽ không lấy tính mạng của em ấy ra đùa giỡn.”
Những lời này hoàn toàn là thật nếu không Lâm Vân cũng chẳng để bọn họ bắt được mình, Lâm Vân sợ rằng bọn họ không tìm được người sẽ quay sang dùng Lâm Anh ép mình xuất hiện. Lâm Vân không muốn để em trai liên quan đến chuyện này, người đàn ông kia cũng biết Lâm Vân không dám nói dối. Lúc trước gã từng điều tra về anh em họ, hiểu rõ Lâm Vân thương em trai mình đến cỡ nào.
Lâm Vân thấy bọn họ tin tưởng mình thì không khỏi mừng thầm trong lòng, đám người này vẫn luôn tin rằng mình đang dẫn đường cho bọn họ đi tìm người đàn ông áo đen, nhưng thật ra không phải vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT