“Bảo bối…” Cổ họng Văn Tuế Hành nghẹn lại, giọng khàn khàn gọi cậu, cẩn thận đưa hai tay về phía Thẩm Gia Dự. “Để anh ôm em ra ngoài trước.”
Thẩm Gia Dự ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt mờ mịt, môi mím chặt, mơ màng để mặc alpha bế mình ra khỏi tủ quần áo.
Văn Tuế Hành ôm người yêu trong lòng với động tác dịu dàng đến tột cùng, anh như đang nâng niu một món đồ sứ quý giá và dễ vỡ, nhẹ nhàng bế Thẩm Gia Dự trở lại phòng ngủ.
Thẩm Gia Dự vùi đầu vào ngực alpha, đôi tay nhỏ nắm chặt lấy áo sơ mi trước ngực anh, cả người run rẩy. Trên người cậu vẫn còn khoác chiếc áo vest được mang ra cùng từ trong tủ của Văn Tuế Hành.
Văn Tuế Hành mím chặt môi, cố gắng kiềm chế cảm xúc, dịu dàng đặt người yêu xuống giường.
Thẩm Gia Dự không chịu buông đôi tay đang ôm chặt lấy cổ anh, khóe mắt đỏ bừng, yếu ớt như một chú mèo con đáng thương, ngập ngừng hỏi: “Chồng ơi, anh đi đâu vậy, đừng rời xa em…” Cậu dường như chỉ một giây sau sẽ bật khóc.
Văn Tuế Hành lặng lẽ nhìn người yêu, ánh mắt sâu thẳm không cùng đáy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT