Lá và rễ của rau diếp cá đều có thể ăn được. Nếu cô làm tốt món rau diếp cá, mang ra chợ huyện hoặc tỉnh bán, chắc cũng kiếm được kha khá tiền, người thích ăn sẽ đặc biệt thích ăn, bữa nào cũng không thể thiếu.
Nghĩ đến đây, Lý Trình Trình vui mừng khôn xiết, vội vàng đưa tay ra đào đất, đào được một củ rau diếp cá. Cô không nhận nhầm, thứ này chính là rau diếp cá. Thế là Lý Trình Trình cũng không quan tâm đến cá chạch và ốc nữa, trực tiếp ngồi xổm xuống bờ ruộng, bắt đầu đào rau diếp cá.
Bạch Đại Sơn và Bạch lão nhị đang nhổ gốc rạ, gặp được ốc và cá chạch thì tự bỏ vào giỏ và rổ, cũng không gọi Lý Trình Trình nữa. Dù sao Lý Trình Trình làm gì Bạch Đại Sơn cũng không nói nhiều, chỉ có Bạch lão nhị cảm thấy Lý Trình Trình quá ham chơi, mới làm được một lúc đã chạy đi đào cỏ dại.
Tuy nhiên, Bạch lão nhị cũng không nhiều lời, chỉ cần đối xử tốt với anh cả, ngoan ngoãn sống cùng anh cả là được.
Bạch Đại Sơn và Bạch lão nhị hì hục làm việc suốt mấy tiếng đồng hồ, trên bờ ruộng đã chất đầy những gốc rạ. Sau đó, Bạch lão nhị ở lại ruộng tiếp tục nhổ, còn Bạch Đại Sơn lại đem gốc rạ về nhà, trải ra sân phơi nắng vài ngày, sau đó có thể cất vào nhà tranh.
Bạch Đại Sơn gánh mấy chuyến gốc rạ rồi ở nhà nấu cơm trưa xong mới lại đây, gánh một gánh trở về đồng thời cũng kêu Lý Trình Trình và Bạch lão nhị cùng nhau trở về ăn cơm. Buổi trưa, Bạch San San ở trường học ăn cơm cho nên không cần phải để ý đến cô ta.
Bạch lão nhị đổ ốc và cá chạch trong giỏ vào chung với nhau, sau đó đưa giỏ cho Lý Trình Trình. Lý Trình Trình cho rau diếp cá vào rồi cả ba cùng nhau về nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play