Mọi người đều nói có vợ thì quên mẹ, nhưng anh ta có vợ thì ngay cả con cái của mình cũng quên. Nếu bà ấy không dẫn cháu nội qua đây, có lẽ anh ta đã quên ở quê còn có một đứa con trai.
Chăm sóc cha mẹ là trách nhiệm của con trai, không phải của cháu trai. Huống chi cháu trai còn chưa trưởng thành, làm sao có khả năng thay cha hiếu kính ông bà nội?
Trong sân, khi Chu Hữu Tường và mẹ Chu đang tranh luận, Bạch San San và Ôn Hoằng Dương đã dẫn chủ nhà mới đến. Vì nhà đã bán rồi, Bạch San San cũng đã nhận được tiền, những đồ cũ trong nhà có lẽ họ đã dùng hết, cô ta cũng không muốn mang đi.
Dù sao chỉ cần có tiền là được, đến lúc đó sẽ sắm đồ mới hết.
"Các người mau dọn đồ đi, tối nay tôi sẽ chuyển vào đây ở." Chủ nhà mới vừa vào sân đã lớn tiếng tuyên bố.
Chu Hữu Tường và mẹ Chu đứng đơ ra đó, hoàn toàn không dám tin. Động tác của Bạch San San nhanh như vậy, không ngờ cô ta vừa ra ngoài vài giờ đã bán xong nhà.
"San San, em thật sự muốn tuyệt tình với anh như vậy sao? Bán nhà rồi, chúng ta ở đâu đây?" Chu Hữu Tường đến trước mặt Bạch San San, định nắm tay cô ta nhưng bị Ôn Hoằng Dương ngăn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT