Người không tàn nhẫn một chút thật sự không được, mọi người đều cho rằng gia đình họ dễ bắt nạt.
"Ông Bạch, cô Trình Trình yêu cầu chúng tôi đảm bảo rằng Trịnh Khải Trạch cả đời này không thể chạm vào phụ nữ được nữa và cũng không thể có con." Thuộc hạ của Trình Tuyết Dương nói.
Bạch Đại Sơn gật đầu: "Được, vậy hãy làm theo ý của vợ tôi."
Ngô Tú Châu, Trịnh Khải Trân và Trịnh Khải Châu đều được hộ tống đến nhà Lý Bình Bình vì còn phải đóng gói hành lý cho Trịnh Khải Trân và Trịnh Khải Châu nữa. Dọc đường họ bị rất nhiều người vây xem, khi đến nhà Lưu Chân Như, Ngô Tú Châu hét lên: "Chân Như, xin hãy cứu bà ngoại với, họ sẽ đuổi bà và chị em họ của cháu ra khỏi thôn An Cư. Sau này còn không cho phép chúng ta quay lại nữa. Nhưng cháu sắp sinh con rồi, chúng ta không được đến đây thì lúc đó ai sẽ chăm sóc cho cháu..."
"Bà ngoại, cháu không có nhiều quyền lợi như vậy! Không biết bọn họ có đuổi cháu đi hay không cháu còn chưa biết được!" Lưu Chân Như đặt tay lên bụng, cảm thấy rất khó xử.
Cô ta đang mang thai được năm sáu tháng rồi, bây giờ bụng cũng đã khá lớn, bốn tháng nữa sẽ sinh con. Nếu sinh con gái, không biết Lý Bình Bình có chán ghét cô ta và đuổi cô ta về nhà mẹ đẻ hay không nữa!
Thôn này không phải có Hoàng Dĩ Đồng à? Bởi vì sinh ra một đứa con gái nên chồng và mẹ chồng đều không thèm nhìn mặt đứa bé. Nghe nói nhà chồng đã tìm được một người vợ khác, điều này chứng tỏ Hoàng Dĩ Đồng và cô con gái đó đã không còn cần thiết nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT