"Gọi là chị." Lý Trình Trình xoa đầu Lý Hiểu Đồng, sau đó quay sang pha sữa bột cho bọn họ, bọn họ đều là trẻ đã lớn nên không cần pha nhiều sữa bột, mỗi người một thìa.
Sau đó, hai đứa trẻ ngồi bên nhau cầm ly trà, nếm từng ngụm vị ngọt của sữa.
Thật ra có hai đứa nhỏ thật là tốt, đứa lớn có thể dắt đứa nhỏ đi cùng. Lý Trình Trình rất muốn có hai đứa con, nhưng cô sẽ không bao giờ đối xử bất công trọng nam khinh nữ như cha mẹ cô trước đây.
Cô đã nếm đủ đau khổ từ việc trọng nam khinh nữ rồi, sau này nếu có con gái, cô sẽ không bao giờ để con gái mình cảm thấy bất công, cô sẽ cho con gái biết trong lòng cô, con gái và con trai đều giống nhau, đều là bảo bối của cô.
Kiếp trước, mỗi tháng vừa được trả lương xong, mẹ cô dùng nhiều lý do khác nhau để lấy, thực chất là mẹ cô dùng số tiền đó để nuôi em trai cô, sau đó cô nghỉ việc và tìm kiếm công việc khác bên ngoài. Bởi vì không có phiếu lương, mẹ cô không biết lương của cô bao nhiêu nên cô có thể tùy ý đưa. Cũng chính vì vậy mà cô dần dần tiết kiệm được một ít tiền, sau đó mua một ngôi nhà ở một thị trấn nhỏ xa xôi. Không muốn sống trôi dạt trong ngôi nhà như lục bình cả đời.
Nếu em trai cô là người biết ơn, cô đương nhiên sẽ sẵn lòng giúp đỡ, nhưng em trai không phải là người biết ơn, cậu ta giống như mẹ cô, quan tâm đến mọi thứ cô có và muốn cô kiếm tiền để nuôi nó cả đời. Đợi sau này cậu ta lấy vợ và có con lấy tiền cô nuôi sống cả gia đình mình đến hết cuộc đời.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao kiếp trước khi cô hai mươi tám tuổi mà ngay cả yêu cũng chưa từng yêu, mẹ cô và em trai đều sợ cô tiêu tiền yêu đương nên mới tự cho mình là đúng, coi tiền của cô như của riêng em trai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play