"Chuyện nhỏ như vậy mà xử lý không xong." Trương Quế Phương hung hăng trừng mắt nhìn Bạch San San, sau đó đỡ Liễu Lệ Hoa đi bộ đến bờ sông, đầu tiên bọn họ chỉ có thể ra sông tắm rửa, nếu trực tiếp về nhà tắm, kiểu gì cũng sẽ bị người đàn ông của mình đánh.
Sau khi không thấy bóng dáng ba người kia nữa, Bạch Đại Sơn mở cửa và nói với đám đông xem kịch: "Khi mẹ tôi còn sống, bà rất tốt với Trương Quế Phương. Có gì tốt đều bảo dì ấy một câu nhưng sau khi mẹ tôi mất, người này lại tránh mặt cả bốn anh em chúng tôi. Tôi nhớ rõ dì ta đã đối xử với tôi như thế nào. Đời này tôi và gia đình họ sẽ không bao giờ có mối quan hệ tốt đẹp. Nếu sau này trong làng có ai tung tin đồn về tôi với bất kỳ ai trong gia đình Trương Quế Phương, đừng trách tôi kiện mọi người tội vu khống, tôi tin là mọi người đều không muốn bị tống vào tù chỉ vì vài lời nói gió bay phải không?
Bạch Đại Sơn nói xong, nghiêm túc nhìn mọi người xung quanh, hôm nay anh để lại lời nhắn như vậy, nếu có ai dám tung tin đồn vớ vẩn về anh và Liễu Lệ Hoa thì đừng trách anh không để ý tình cảm đồng hương.
Dù sao thì anh cũng đã cảnh báo mọi người rồi.
Vẻ ngoài nghiêm nghị của anh tạo nên sự tương phản mạnh mẽ với vẻ ngoài đẹp trai, sinh ra khí chất khiến mọi người xung quanh đều phải lùi lại. Trong Bạch gia có một Bạch lão tam lợi hại như vậy, ai dám nói nhảm về Bạch gia, không định sống ở thôn An Cư nữa sao?
Trong sân Hà Điền Điền hưng phấn vỗ tay nói: "Nữ nhân xấu xa mà cũng dám tới cướp cha đi, bộ dạng xấu như vậy nhưng lại nghĩ mình xinh đẹp lắm."
Người bên ngoài nghe được lời nói của cô bé không khỏi bật cười, Liễu Lệ Hoa không phải là bề ngoài xấu xí nhưng lại nghĩ mình xinh đẹp sao? Cô ta đã kết hôn nhiều năm và có ba đứa con, nhưng vẫn muốn đến lượn lờ trước mặt Bạch lão đại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT