Vương Tiểu Thanh vuốt ve chú chó con đang tập trung ăn. Đương nhiên, sau này vẫn sẽ có thức ăn khô, nhưng không thể để người khác nhìn thấy. Bởi vì trong thời đại đến ăn cháo loãng còn bị người ta ghen tỵ, nếu như Vương Tiểu Thanh bị phát hiện cho chó ăn thịt và cơm trắng, cô sẽ bị lôi ra phê bình.
Quay vào nhà, Trương Vũ đã rửa xong bát đĩa.
"Anh Trương, thật sự ngại quá," Vương Tiểu Thanh không ngờ Trương Vũ lại nhanh nhẹn như vậy.
"Không sao đâu, dù gì về nhà, anh cũng chẳng có việc gì làm. À đúng rồi, anh còn một thứ này cho em, không biết em có cần không" Trương Vũ nói một nửa, cố tình gây sự tò mò.
"Là gì vậy?" Vương Tiểu Thanh tràn đầy mong đợi.
"Đây," Trương Vũ từ trong túi lấy ra hai chiếc khóa.
"Oa, làm sao anh biết tôi cần cái này vậy, tốt quá. Hôm nay tôi quên mua mất rồi, bao nhiêu tiền, tôi đưa lại cho anh," Vương Tiểu Thanh quá đỗi vui mừng, hôm nay cô quên mua, trùng hợp anh lại mang tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT