Lần này tiêu rồi, nếu để cho bọn chúng được như ý, thì sẽ không cứu vãn được nữa.
Hai người lập tức cắn chặt răng, liều mạng tăng tốc, nhưng bị sát thủ cầm chân lâu như vậy, cho dù bọn họ biết bay, muốn đuổi theo bọn chúng cũng rất khó khăn.
Lúc này bọn họ cách Vũ Khương còn 10km.
“Ha, trễ rồi.” Vũ Khương quay đầu nhìn thoáng qua hai người đang đuổi tới, nói.
Lúc này, bọn chúng cách lối vào thời không chỉ còn 500m.
Vũ Khương xách Lồng Súc Địa ở trên tay lên, nhìn Cảnh Bội ở bên trong, nói: “Nhưng trước khi chết cô có thể nhìn thấy bạn bè dốc hết sức lực để cứu mình, chắc cũng có thể nhắm mắt rồi nhỉ.”
Cảnh Bội nằm rạp trong Lồng Súc Địa, dưới chân đã chảy ra một vũng máu lớn, cảm thấy trên người có một tầng sức mạnh phản tổ đang ép chặt mình xuống dưới, không đến mức bị văng tới văng lui ở trong lồng vì bị bọn họ ném qua ném lại, đồng thời cũng khiến cô không thể làm bất cứ chuyện dư thừa nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play