Đến tận khi xe dừng lại trước cổng nhà họ Long, Cảnh Bội vẫn quyến luyến không nỡ rời xa, muốn ôm chú hổ lông xù ngủ một giấc thật ngon.
”Không phải tối nay em phải dỗ anh mới đúng sao? Sao lại thành anh dỗ em rồi? Hay là anh về nhà với em luôn đi.” Cô kéo tay anh nói.
”Không thích hợp đâu. Hơn nữa anh còn phải đi công tác.” Cừu Pháp trả lời như một người đàn ông chín chắn, nhưng tay anh vẫn nắm chặt lấy tay Cảnh Bội không buông.
”Vậy thì hôn em đi.” Cảnh Bội ngẩng đầu lên.
Cừu Pháp khó xử liếc nhìn cánh cổng đơn giản sang quý của nhà họ Long. Mặc dù cửa đóng kín mít, nhưng thật ra thì xung quanh đều có bảo vệ và camera giám sát. Trước mặt quần chúng, làm vậy không ổn đâu.
Cảnh Bội: ”Haiz, nếu không được hôn một cái, em sẽ lại không vui đấy.”
Cừu Pháp biết cô đang trợn mắt nói dối, đôi mắt của cô sáng rỡ đầy ý cười, rõ ràng là rất vui vẻ, còn có vẻ muốn trêu chọc anh. Thế nhưng là, cô đau buồn thì anh muốn làm cho cô vui vẻ, khi cô vui vẻ thì anh càng muốn cô giữ mãi niềm vui đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT