a đầu tiên Giang Dịch nhìn thấy cơn bão màu đen.
Gió đen như hổ dữ gầm rú lao qua, đất cát bị cuốn tung thành từng lớp, cỏ khô và lá úa bay loạn trong không trung, khung cảnh ảm đạm phút chốc trở nên tối tăm như địa ngục. Tiếng gió rít vang lên như muốn xé rách cả thế giới, tưởng chừng tất cả có thể vỡ nát trong chớp mắt.
Nếu bây giờ Giang Dịch có hình thể thực sự, mà không phải trạng thái hư vô, màng nhĩ của anh đã bị bão thổi cho vỡ tan.
Toàn bộ tộc Lực đều bị cơn bão hung tợn bao phủ. Giang Dịch, đang cắm đầu tiến về phía trước với tất cả ý chí, cũng không tránh khỏi bị cuốn vào, và chẳng bao lâu sau, con đường phía sau anh đã bị cơn bão nuốt trọn.
Giang Dịch ngơ ngác ngẩng đầu, chỉ thấy một khoảng đen kịt mịt mù.
Cuồng phong khiến anh mất hết cảm giác phương hướng, thậm chí không phân biệt nổi đâu là trời, đâu là đất. Trước kia còn có thể dựa vào khế ước để tìm Thương Tẫn, nhưng giờ từ trường hỗn loạn, cảm ứng giữa hai người như sợi dây bị cuồng phong vặn vẹo giày vò đến nỗi “phựt” một tiếng đứt lìa.
Nếu không thể tìm thấy người kia kịp thời, hậu quả... Giang Dịch không dám nghĩ tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play