Chưởng môn Huyết Tông: “Ta rõ ràng đã dặn họ tránh xa rừng trúc đó, nào ngờ vẫn có kẻ to gan… bọn dưới quyền không có mắt, quấy rầy hứng thú ngắm trăng của chân quân, xin ngài thứ tội.”
“Không tính là quấy rầy, chỉ là trùng hợp gặp chuyện khác khiến ta cảm thấy tò mò.”
Giọng điệu của Tiệm Thiện thay đổi, hàng lông mày dài hơi hạ xuống. Nếu nói rằng hắn vẫn còn dịu dàng với Ân Lâm Xuyên, thì lúc này lại như trong lớp nhung mềm ẩn giấu lưỡi dao sắc lạnh.
“Các môn phái ở Ma vực tranh đấu chưa từng ngừng lại. Ma Tôn bệ hạ chuyên tâm tu luyện, chẳng để tâm đến tục sự. Ta cũng vậy, chỉ cần các ngươi không làm quá, ta cũng lười quản. Nhưng ta thật sự không hiểu, tàu bay đón đệ tử thí luyện thì có gì đáng để Huyết Tông các ngươi chú ý?”
Tiệm Thiện chậm rãi nói: “Huyết Tông các ngươi từ khi nào bắt đầu không kiêng mặn chay? Hay là… lòng dạ cũng dần dần lớn hơn rồi?”
Mồ hôi lạnh từ trán chưởng môn Huyết Tông nhỏ giọt xuống, đầu càng cúi thấp: “Không, Huyết Tông ta một lòng hướng về Ma Tôn bệ hạ, trời đất chứng giám! Xin chân quân minh giám!”
Hắn ngẩng đầu, vội vàng giải thích: “Tất cả là vì người tên Thường Quý Sơn kia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT