Bạch Lê Hiên cất kỹ lọ chứa, quét mắt nhìn đám người nằm sõng soài trên đất như chó chết.
“Các ngươi đến cướp ta, ta lấy một ít máu coi như bồi thường. Ta cũng không vạch trần thân phận của các ngươi, mong các vị tự lo lấy thân. Nếu sau này còn không phục mà dám đến gây sự, ta sẽ không nương tay nữa.”
… Nói vậy mà không biết ngượng sao?
Đám người bị bắt cả lưới, đến giờ còn không hiểu mình đã bị hắn dụ vào bẫy thì quá ngu ngốc rồi. Nhưng dưới ánh mắt lạnh lẽo đầy uy nghi của hắn, không ai dám cãi lại, chỉ có thể gật gù đáp vâng.
Khí thế đúng là thứ sinh ra đã có — Giang Dịch chống cằm, nhàn nhạt quan sát.
Trong một hang động ẩn sâu nơi núi rừng, Bạch Lê Hiên thiết lập mấy tầng cấm chế ngay cửa hang, khiến người ngoài chỉ có thể thấy một vách núi bình thường. Sau đó, hắn đổ máu người thu thập theo cách này suốt mấy tháng qua vào ao luyện huyết, rồi mới bắt đầu cởi áo xử lý vết thương.
Phía trước còn dễ nói, nhưng sau lưng thì…
Bạch Lê Hiên cầm lọ thuốc, mím môi nhìn lên không trung: “Tiền bối…”
Lúc này, hắn cả người đầy máu, tóc tai rối loạn, sắc mặt cũng không được tốt, y phục tuột xuống ngang eo, lộ ra hơn chục vết thương chưa khép miệng, trông thê thảm không kể xiết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play